Chương 123

Ảnh Đế Truy Thê!

21.332 chữ

02-05-2023

4 ngày sau Lôi gia lên máy bay về lại Hải thành, Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương bắt đầu chuẩn bị cho việc quay phim.

Buổi họp báo khai máy phim diễn ra, giới truyền thông tập trung vô cùng nhiều, cũng bởi Cung Huyền Thương đã lâu không có sản phẩm mới nay lại được nhà sản xuất nêu tên trong dàn diễn viên thủ vai, dù chỉ là một vai nhỏ cũng không thiếu chủ đề bàn tán.

Anh có tiền có quyền nên anh làm gì cũng không ai dám thắc mắc.

Bộ phim này quy tụ dàn diễn viên trẻ, không phải diễn viên lão làng thực lực nhưng phần lớn đều có độ nổi tiếng nhất định nên trước mắt rất được mong chờ.

Buổi họp báo được tổ chức ở khách sạn thuộc quyền quản lý của Cung thị, dàn diễn viên chính cùng đạo diễn, biên kịch...!đều đã có mặt.

Chúc Lam ngồi ở vị trí nữ chính, nam chính cũng là người quen cũ - Hà Lãnh.

Lôi Hòa Nghi vai nữ phụ - ghế của cô được xếp ngồi cạnh nam phụ do nam diễn viên Thanh Tống diễn.

Điều kỳ lạ là Chung Nhụy đến casting vai nữ phụ bây giờ lại ngồi ở vị trí nữ phụ số ba.

Còn vài phút nữa buổi họp báo sẽ bắt đầu, lúc này Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi mới sóng vai đi đến, Cung Huyền Thương ngồi bên cạnh Lôi Hòa Nghi.

Mặc dù vai diễn anh nhỏ nhưng thử hỏi ai dám để anh đứng sau cánh gà, huống chi đoàn làm phim nhận được nhiều sự quan tâm từ truyền thông là nhờ có anh!

Diễn viên đã có mặt đầy đủ, đạo diễn bắt đầu cầm micro trả lời phỏng vấn.

Sau khi hỏi đủ về bộ phim và quá trình chọn diễn viên, phóng viên bắt đầu quan tâm đến chuyện ngoài lề.

- Hôm nay Cung Ảnh đế và Rachel tiểu thư xuất hiện cùng nhau, hẳn là mọi người đều như tôi, rất thắc mắc đây là hai vị tình cờ gặp nhau ở khách sạn rồi đến cùng nhau hay đã thống nhất đi chung từ trước.

Cung Huyền Thương điều chỉnh micro trước mặt cười nhẹ ánh mắt khẽ nhìn Lôi Hòa Nghi, cô cho anh một ánh nhìn dịu dàng đượm ý cười, Cung Huyền Thương đột nhiên sợ ngủ sofa, thẳng sống lưng trả lời:

- Lôi tổng sắp xếp mà thôi, tôi và Rachel cùng công ty lại cùng tham gia buổi họp báo nên Lôi tổng để chúng tôi đi chung xe!

Lôi Lăng Quân ở một nơi nào đó đột nhiên hắt xì: Kỳ lạ, điều hòa mở không thấp mà!

Lôi Hòa Nghi hài lòng phối hợp nở nụ cười xem như đồng ý với câu trả lời của Cung Huyền Thương, những người khác hiểu ý nhưng vờ như không biết.

Nhiều lời chọc Cung Huyền Thương không vui, hậu quả khó nói.

Phóng viên lại chuyển micro sang Lôi Hòa Nghi.

- Rachel tiểu thư, không biết cô cảm thấy thế nào với lần thử thách này?

- Cảm ơn câu hỏi của anh.

Với vai diễn này tôi cảm thấy nhiều hơn hết là sự mong chờ.

Bởi vì đây là vai diễn tôi đã lựa chọn cân nhắc giữa rất nhiều bộ phim, Hoắc Ly cũng là hình tượng tôi chưa thử bao giờ chưa kể đây cũng là con người trái ngược hoàn toàn với tôi cho nên tôi cảm thấy rất mong chờ để thử sức mình, cảm ơn!

Câu trả lời không tìm thấy lỗ hỏng, phóng viên cũng không biết hỏi gì thêm, chuyển chủ đề sang những người khác.

Buổi họp báo kết thúc, mọi người lần lượt giải tán, vì là khách sạn thuộc quyền quản lý của Cung thị nên Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi được bảo an ưu tiên mở đường rời đi trước nhanh gọn lẹ.

Mấy ngày rảnh rỗi Lôi Hòa Nghi tranh thủ hoàn thành quà cho Lôi lão gia cùng Cung Huyền Thương, sau đó mấy ngày hai người đến phim trường bắt đầu quay phim.

Cũng may phim trường ngay trong nội thành nên cả hai đi đi về về cũng không tốn nhiều thời gian lắm, vai diễn của Cung Huyền Thương cũng không nhiều cảnh diễn nên anh có thể dễ dàng sắp xếp ổn thỏa việc giữa đoàn làm phim và Cung thị.

Mấy ngày đầu quay phim cũng không tệ lắm, Lôi Hòa Nghi dưới sự dẫn dắt của Cung Huyền Thương tiến bộ rất nhanh, cũng không thấy quay hỏng.

Mối quan hệ với nhân viên đoàn làm phim cũng không tồi, chỉ trừ Chúc Lam và Chung Nhụy cô không tiếp xúc nhiều, ngoài ra mọi thứ đều rất tốt.

Không bao lâu sau đã đến ngày đại thọ của Lôi lão gia.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi nghỉ hai ngày để về Lôi gia dự tiệc.

Buổi tiệc diễn ra vào buổi tối nhưng bắt đầu từ sáng nhà chính Lôi gia đã nhộn nhịp vô cùng.

Lôi lão gia và Cung lão gia thì ngồi ngoài hoa viên nhàn nhã chơi cờ.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi thì đi hoàn thành công đoạn cuối cùng của món quà là trang trí và đóng gói, sau đó phải đi chọn lễ phục.

Cung Huyền Thương vẫn theo thói quen cũ là một bộ Âu phục lịch thiệp trang trọng phối cùng những món phụ kiện đơn giản mà đắt đỏ.

Còn Lôi Hòa Nghi, hôm nay là tiệc mừng thọ cho nên cô muốn chọn một bộ lễ phục kín kẽ đoan trang.

Sau cùng Cung Huyền Thương chọn cho cô một bộ lễ phục màu kem.

Form váy dài chạm đất, tà váy được máy nhiều lớp tạo độ bồng nhẹ, lớp trong là vải lụa, lớp ngoài là vải ren, mềm mại mà uyển chuyển.

Thân trên ôm sát đính vụn pha lê, tay dài dáng bồng, kiêu sa đài các.

Lôi Hòa Nghi đeo thêm một đôi bông tai đơn giản cùng một sợi dây chuyền nhỏ, mặt dây chuyền là bình thiên nga.

Vừa đơn giản lại xinh đẹp, tinh tế mà không phô trương.

Chuẩn bị xong xuôi thì cũng sắp đến giờ khai tiệc, cả hai lập tức chạy đến nhà chính Lôi gia.

Đại sảnh đã có rất đông khách đến phần lớn đều là những nhân vật lớn ngàn vàng khó gặp, chỉ có thể nhìn thấy trên ti vi.

Đều là chính trị gia địa vị cao cùng chiến hữu cũ của ông nội, ngay cả ông cụ Bạc và Bạc Kình Thương cũng từ thủ đô đến.

Quanh nhà cảnh vệ phụ trách bảo vệ đông hơn bình thường cộng thêm vệ sỹ của Lôi gia, Cung gia tổng thể cho mọi người cảm giác cực kỳ an toàn.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi tay trong tay xuất hiện, vệ sỹ nhìn lấy lập tức gập người chào.

Bên trong khách khứa chúc mừng Lôi lão gia rất đông, quà cáp đã chất đầy chiếc bàn lớn sau lưng, mặt ông cụ mỉm cười đến cứng cả mặt, bên cạnh là bố Lôi và Lôi Lăng Triệt đứng chào hỏi.

Lôi Hòa Nghi xuất hiện, mặt Lôi lão gia cười sâu hơn vẫy tay:

- Cháu gái bảo bối tới rồi, cả cháu rể tương lai nữa!

- Ông nội!

Lôi Hòa Nghi nũng nịu gọi một tiếng rồi chạy đến ôm ông nội một cái.

Mọi người xung quanh đã sớm bị một một tiếng cháu gái, hai tiếng cháu rể của Lôi lão gia thu hút, đưa mắt nhìn.

Bóng dáng Lôi Hòa Nghi xuất hiện giữa đại sảnh bên cạnh là Cung Huyền Thương, một đường đi thẳng đến chỗ Lôi lão gia đã rơi vào mắt tất cả mọi người ở đây.

Tất cả lập tức nhận ra đây là vị thiên kim duy nhất được cưng chiều tận trời của Lôi gia.

Từ khi du học về nước hiếm khi xuất hiện trước truyền thông.

Lôi gia đã có lịch sử mười mấy đời gia chủ nhưng từ thế hệ ông nội của Lôi lão gia lại không thấy vị tiểu thư nào chào đời, có thể nói Lôi Hòa Nghi thế hệ này là hậu duệ nhỏ tuổi nhất cũng là vị tiểu thư duy nhất trong 5 đời Lôi gia trở lại, cho nên không cần nói cũng có thể tưởng tượng độ sủng ái trên dưới Lôi gia dành cho cô.

Bảo vệ nghiêm ngặt, che giấu danh tính, bên ngoài tuyệt đối không biết ai là tiểu thư Lôi gia.

Một số người thường xuyên xem tin tức giải trí cũng nhận ra Lôi Hòa Nghi nhưng thức thời giữ yên lặng bởi lẽ mọi người đều nhìn thấy Cung Huyền Thương như ngọn núi sừng sững đứng cạnh cô, xung quanh đều là người nhà họ Lôi.

Lôi Hòa Nghi như đứng trong vòng tròn bảo vệ của những người đàn ông quyền lực nhất.

Lôi lão gia xoa đầu cô:

- May mà cháu còn nhớ hôm nay là đại thọ của ông!

- Ông nội, ông yêu thương cháu như vậy, ngày quan trọng như hôm nay cháu làm sao quên được!

Cung Huyền Thương đứng bên cạnh cũng phụ họa theo:

- Phải đó ông nội, chẳng những Nghi Nghi nhớ rất rõ mà còn tự mình chuẩn bị quà từ rất sớm đấy ạ!

- Quà của cháu đâu, mang đến cho ông xem nào!

- Vâng ạ!

Lôi Hòa Nghi nhìn Cung Huyền Thương, anh hiểu ý gật đầu, gọi một cuộc điện thoại.

Lát sau hai người đàn ông mặc đồ đen mang theo một hộp gỗ thon dài đến, cẩn thận đặt lên chiếc bàn trước mặt ông cụ Lôi.

Hộp gỗ nhìn qua đã rất quý giá, hoa văn điêu khắc tỉ mỉ, màu sắc hài hòa, chất liệu cao cấp.

Lôi lão gia vốn định cho người mang đi cất, sau buổi tiệc sẽ tự mình mở ra xem thì ông nội Cung bên cạnh lại lên tiếng.

- Xem kìa lão Lôi, biết ông yêu thương cháu gái nhưng sẽ không đến mức một món quà cũng không nỡ cho mấy già như chúng tôi chiêm ngưỡng đấy chứ.

Cả hai là vạn già lâu năm, Lôi lão gia sai không nghe ra ngụ ý của Cung lão gia.

Ông ấy là muốn mọi người ở đây hiểu rõ Lôi Hòa Nghi là người thế nào.

Ngậm thìa vàng mà lớn nhưng không phải cô tiểu thư chỉ biết ăn chơi tiêu sài.

Cung Huyền Thương cũng đã nói đây là quà Lôi Hòa Nghi tự mình chuẩn bị, đã vậy cho mọi người ở đây chiêm ngưỡng một chút tài hoa của cô đi.

Vừa có thể giúp Lôi Hòa Nghi tỏa sắc trong giới thượng lưu, củng cố vị thế người thừa kế Lôi thị trong tương lai vừa để Lôi lão gia có dịp khoe cháu gái mình tài giỏi thế nào.

Mà ông nội Cung thân là ông nội chồng tương lai, Lôi Hòa Nghi là cháu dâu ông chọn, cũng sẽ được thơm lây.

Lôi lão gia nhìn sang Lôi Hòa Nghi hỏi ý cô:

- Cháu thấy thế nào?

- Quà của ông nội, ông cứ tự quyết đi ạ, cháu gái xin nghe theo!

- Được, vậy để ông cho mọi người xem cháu gái của ông chuẩn bị quà gì cho ông nhé!

- Vâng ạ!

Cung Huyền Thương cong khóe môi, ra hiệu cho hai người vừa mang hộp gỗ vào tiến tới giúp ông cụ một tay.

Lôi lão gia tự mình mở hộp gỗ, bên trong là một cuộn giấy lớn.

Hai vệ sỹ tiến tới mỗi người một đầu, dựng cuộn giấy lên rồi từ từ tiến ra.

Mọi người xung quanh cũng lập tức đổi chỗ đứng của mình.

Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương tiến tới đỡ ông của mình đi đến đứng đối diện.

Quà Lôi Hòa Nghi chuẩn bị là một bức tranh sơn thủy.

Bức tranh nằm trên một khổ giấy lớn rộng 2m, dài 5m nên khi cuộn hai đầu lại cần một cái hộp dài để đựng.

Bức tranh xuất hiện trước mặt mọi người rước lấy vô số tiếng suýt xoa khen ngợi.

Phong cách vẽ tranh đi theo trường phái cổ điển từ cả ngàn năm trước cứ ngỡ đã thất truyền từ lâu.

Cảnh núi sông bao la, thiên hạ bạt ngàn xuất hiện trước mắt cực kỳ sống động có hồn, tông màu tối lại càng tôn thêm sự huyền bí hùng vĩ.

Ở góc trái ghi bốn chữ «SƠN HÀ VẠN LÝ» hẳn là tên bức tranh, bên phải ghi thêm hai câu đối mừng thọ:

Thọ đồng tùng bách thiên niên bích

Phẩm tự chi lan nhất vị thanh

(Thọ như tùng bách ngàn năm biếc

Đức tựa chi lan một đời trong)

Nét chữ thư pháp vừa cứng cáp vừa uyển chuyển hệt như những lão giả uyên thâm, thật khó tưởng tượng nó lại xuất hiện trên người một thiếu nữ trẻ tuổi.

Nhìn tổng thể, từ nét vẽ đến cách phối màu đều không thua kém một vị danh họa nào, có thể tuổi đời Lôi Hòa Nghi còn trẻ nên không thể có được sự giác ngộ như các cao nhân nhưng có thể vẽ nên một bức tranh như thế này đã là một thiên tài hiếm thấy rồi.

Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương nhìn nhau mỉm cười đồng thanh nói:

- Thượng thọ 85 chúc ông nội “Phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn”.

Ngay lập tức Lôi lão gia nhận được vô số lời khen cùng lời ngưỡng mộ vì có một đứa cháu gái xinh đẹp tài hoa.

Lôi lão gia chinh chiến cả đời người, mặt lạnh hơn tiền, nghiêm khắc khó gần lúc này cũng phải cười đến không thấy Tổ Quốc đâu.

Vừa hãnh diện vừa thấy vui vẻ, nhìn Lôi Hòa Nghi liên tục khen ngợi sau đó phất tay ra hiệu thu bức tranh lại, nhìn bức tranh đã được đặt cẩn thận vào hộp, Lôi lão gia quay sang nói với Lôi Hòa Nghi.

- Ngày mai ông sẽ treo nó trong phòng khách để ngày nào cũng có thể nhìn thấy.

- Vâng ạ!

Một vài chiến hữu cũ của ông nghe thế lập tức lên tiếng.

- Nói vậy xem ra tương lai tôi phải đến thăm não Lôi nhiều thật nhiều để được chiêm ngưỡng bức tranh cực phẩm này rồi.

Lão Lôi à, ông có phước thật đấy, đợi lâu như vậy mới có một cô cháu gái vừa xinh đẹp vừa hiểu chuyện lại còn tài hoa hơn người như thế, không chê vào đâu được.

Tiếc là con bé đã có hôn phu, nếu không tôi nhất định để con bé làm cháu dâu tôi.

Cung Huyền Thương nghe thế lập tức ôm eo Lôi Hòa Nghi chặt hơn như thể đang khẳng định chủ quyền.

Cung lão gia thấy hành động của cháu trai cũng không chịu yếu thế:

- Lão Cố à, trước mặt chính cung nói vậy không hay lắm thì phải!

- Đều già cả cả rồi, nói thẳng thôi không thích vòng vò.

Nói xong Cố lão gia quay sang Lôi Hòa Nghi.

- Cháu gái à, có muốn cân nhắc một chút không, Cố Tư Dật nhà ông cũng tốt lắm đấy, tuổi tác hai đứa lại ngang nhau nhất định dễ nói chuyện.

Lôi Hòa Nghi bật cười nhìn sang Cung Huyền Thương, anh cảm nhận ánh mắt của cô lập tức quay sang, đôi mắt tràn ngập sát khí và ý cảnh cáo.

Như thể nếu cô chấp nhận ngày mai anh sẽ mang cô đến Cục Dân chính ngay.

- Cảm ơn ý tốt của Cố gia gia nhưng mà cháu đã tìm thấy người cháu muốn kết hôn rồi ạ.

Hơn nữa cháu thích lớn tuổi một chút, như Huyền Thương vừa đủ.

Cung Huyền Thương thở phào một hơi, cười lễ phép nhìn Cố lão gia.

Ông ấy nghe Lôi Hòa Nghi nói thế cũng không kiên trì giới thiệu cháu trai của mình nữa.

Nhưng Cung lão gia lại không dễ gì bỏ qua, hiếm hoi đứng lên một lần bảo vệ địa vị của cháu trai mình.

- Lão Cố, ông nghĩ cháu trai tôi là ai.

Tư Dật nhà ông còn chưa biết yêu là gì thì cháu trai tôi là chậu đã có hoa rồi.

- Lão Cung, nói gì đấy.

Tư Dật nhà tôi chỉ thua cháu trai ông tuổi tác thôi, những mặt khác chưa chắc ai hơn ai đâu.

- Ông cũng biết là thua bởi tuổi tác đấy, thế mới nói...

Lôi lão gia bật cười lắc đầu nhìn mọi người.

- Không đấu khẩu nữa, mọi người cứ thoải mái tự nhiên nhập tiệc đi!

Lôi lão gia lên tiếng hóa giải bầu không khí, mọi người cũng lập tức nhập tiệc, ai tặng quà cứ tặng quà, ai trò chuyện cứ trò chuyện.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi đi đến một sofa, ba anh em Lôi gia cũng đi đến ngồi xuống cùng nhau trò chuyện.

Mấy phút sau Ninh Mẫn cùng với Lantana và Olearn cũng đến.

Ba người tặng quà chúc thọ Lôi lão gia xong thì đến hội họp cũng Lôi Hòa Nghi.

Vì quan tâm sức khỏe của Lôi lão gia và những người khác nên buổi tiệc không thể kết thúc muộn được.

Khách đến đều là bạn già, thức khuya một chút đã mệt mỏi, lần lượt chào tạm biệt Lôi lão gia rồi ra về.

Cung lão gia cũng không ham vui mà ở lại, báo một tiếng rồi được vệ sỹ lái xe đưa về.

Tiệc tàn thì trời cũng không còn sớm, Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương ở lại đây một đêm.

Cả hai về phòng của Lôi Hòa Nghi tắm rửa, cô tắm trước sau đó sang phòng Lôi Lăng Triệt mượn cho anh một bộ đồ ngủ.

Đêm đến, Cung Huyền Thương vẫn còn canh cánh chuyện Cố lão gia muốn giới thiệu cháu trai cho Lôi Hòa Nghi, trong lòng nổi đóa.

Lôi Hòa Nghi đang sắp chìm vào giấc ngủ thì trên ngực có người làm loạn, cô nghiến răng hăm dọa:

- Cung Huyền Thương, anh muốn ngủ sofa đúng không?

Anh xoay người cô lại, Lôi Hòa Nghi đối mặt với ngực anh, ngẩng đầu trừng mắt.

- Em nói xem!

Lôi Hòa Nghi không nói, hé miệng cắn một cái lên ngực anh, Cung Huyền Thương hít sâu một hơi, ôm cô chặt hơn.

- Vốn định tha cho em nhưng mà hình như em không muốn!

- Anh dám manh động thử xem! Đây là nhà em đó!

Lôi Hòa Nghi vừa nói vừa nở nụ cười khiêu khích.

Cung Huyền Thương nghĩ đến khả năng có thể bị đuổi trong đêm nên thu lại móng vuốt, vùi đầu vào hõm cổ cô.

- Lần sau nếu có người giới thiệu đối tượng cho em nhất định phải từ chối ngay lập tức, biết chưa?

- Hóa ra là tức giận vì chuyện này.

Cung Huyền Thương, ban đầu anh lạnh lùng bất cần lắm mà, sao bây giờ lại cứ hay lo được lo mất thế?

- Còn không phải vì em sao, khó khăn lắm anh mới ôm được em về nhà mà cứ có người lâu lâu lại âm mưu cướp em đi, anh không lo mới lạ.

Em lại cứ hay chê anh già...

- Àaaaaa, trọng tâm là vì anh già...

Lôi Hòa Nghi bật cười khúc khích, Cung Huyền Thương đen mặt cúi đầu hôn xuống khiến Lôi Hòa Nghi không còn hơi sức để cười.

- Anh tỉnh táo một chút đi nào, mặc dù anh đích thực là trâu già thích cặm cỏ non nhưng vừa hay em lại là trẻ con...!thích chơi đồ cổ.

- Em...

Nói như vậy anh phản bác không được, giận cũng không xong, cô nhóc này đúng là khắc tinh của anh mà.

Cung Huyền Thương đưa tay chọc léc khắp người Lôi Hòa Nghi khiến cô la oai oái, cười chảy cả nước mắt.

- Dừng tay dừng tay, đừng mà...!a hahaha, anh...!đừng...!nhột quá...

- Cô bé vô lương tâm này, hôm nay anh phải trừng phạt em...

- Em sai rồi, tha cho em...!á...

Đùa một hồi Cung Huyền Thương cũng chịu thu lại ma trải của mình, lần nữa ôm cô vào lòng.

Lôi Hòa Nghi hít thở điều chỉnh cảm xúc, vòng tay ôm anh, bàn tay mềm mại vỗ vỗ lưng Cung Huyền Thương.

- Cung Huyền Thương, tính em trẻ con, được chiều sinh hư cho nên thỉnh thoảng sẽ hay đùa quá trớn nhưng anh phải tin em đã chọn anh thì sẽ không thay đổi.

- Anh tin em, chỉ là sợ khoảng cách tuổi tác khiến chúng ta đôi khi không cùng suy nghĩ.

Nhưng anh nhất định sẽ chiều theo ý em.

- Em biết anh yêu em, chiều em cho nên em sẽ không nỡ rời xa anh đâu.

- Em nói rồi đấy!

- Được rồi, hôm nay mệt mỏi nhiều rồi, nghỉ ngơi thôi!

Cung Huyền Thương cúi đầu hôn lên tóc cô.

- Ngủ ngon, cục cưng!

- Anh ngủ ngon!

Hôm sau cả nhà ngồi lại ăn sáng, phụ giúp Lôi lão gia trưng bày mấy món quà vừa nhận được.

Phần lớn đều là đồ cổ đấu giá cộng thêm tranh vẽ đắt giá nên chỉ có thể trưng bày bên ngoài, cất cũng không ổn.

Sau khi bày biện đâu vào đấy, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi cũng xin phép mọi người về trước.

Những ngày sau lại tiếp tục đi đóng phim.

Đồng thời «Người tình Paris» và «Nữ chiến binh» công chiếu cùng một thời điểm.

Lôi Hòa Nghi lập tức trở nên nổi tiếng, lượng fan tăng vọt, đại ngôn quảng cáo chạy đến nhiều vô kể, Túc Nhạn nhận điện thoại mỏi cả tay.

Cung Huyền Thương sớm đã đoán được, an bài thêm vài vệ sỹ phụ trách bảo vệ Lôi Hòa Nghi.

Cô cũng chăm chỉ tương tác mạng xã hội nhiều hơn để gần gũi với fan.

Mặc dù mục đích của cô không phải nổi tiếng nhưng nhìn thấy nhiều người giành cho mình sự yêu mến như vậy cô cũng không cách nào làm ngơ.

Sắp tới là lễ trao giải Kim Loan, Lôi Hòa Nghi không có phim đề cử nhưng nhận được thiệp mời khách VIP, Cung Huyền Thương cũng tương tự, hai người vừa quay phim vừa chuẩn bị cho buổi trao giải này.

Mặc dù Lôi Hòa Nghi không có đề cử phim nhưng đây lại là lần đầu tiên cô xuất hiện trên thảm đỏ lại là một buổi trao giải danh giá cho nên Cung Huyền Thương rất để tâm.

Anh thường xuyên trao đổi cùng Ninh Mẫn và Iris để giúp Lôi Hòa Nghi chọn được phong cách phù hợp nhất.

Chí ít cô không nhận giải nhưng cũng không được kém sắc hơn ai, mọi người đều nói Cung Huyền Thương lo nghĩ nhiều, với nhan sắc thân hình khí chất đó của Lôi Hòa Nghi, dù chỉ quấn chăn cũng sẽ bị không lép vế.

Sau nhiều lần trao đổi, mọi người quyết định hôm đó sẽ để Lôi Hòa Nghi mặc sườn xám.

Cung Huyền Thương nhớ rõ lần đó ở thủ đô Lôi Hòa Nghi mặc sườn xám đã để lại rung động sâu sắc với anh, cho nên không nhiều lời lập tức đồng ý.

Mà Lôi Hòa Nghi bận quay phim lại lười nên số đại ngôn quảng cáo kia Túc Nhạn không nhận.

Một số người thèm nhỏ dãi nhưng lại không có cơ hội thấy Lôi Hòa Nghi được ưu tiên nhưng chẳng thèm nhận thì khó chịu.

Thuê thủy quân bêu xấu cho rằng Lôi Hòa Nghi chưa gì đã mắc bệnh ngôi sao, kiêu căng tự phụ, đại ngôn nhiều như thế lại không có một cái lọt vào mắt cô.

Lôi Hòa Nghi ngồi trong lòng Cung Huyền Thương xem điện thoại, trên mạng thủy quân mắng cô không ít nhưng fan cô lại bênh cô nhiều hơn cộng thêm một lượng fan CP của cô và Cung Huyền Thương nữa.

Lôi Hòa Nghi không để tâm, tựa người vào ngực Cung Huyền Thương hoàn toàn xem anh thành ghế sofa rồi.

Còn anh lại thản nhiên vòng tay qua eo cô, một tay ôm một tay nghe điện thoại.

Kết thúc cuộc gọi anh ôm cô bằng hai tay, miệng kề sát bên tai nói:

- Anh điều tra rồi, người đứng sau thuê thủy quân là Chung Nhụy.

Lôi Hòa Nghi nhướng mày xong cũng không ngạc nhiên là mấy.

- Hẳn là cô ta thèm số đại ngôn kia lắm cộng thêm việc em được chọn đóng nữ phụ «Hắc bạch song phương» nên cay cú đây mà!

- Em không cần lo, anh đã bảo Lôi Lăng Quân xử lý rồi.

- Hả!

Cố vừa lên tiếng thì điện thoại cả hai đã cùng lúc ting ting, Lôi Hòa Nghi cầm lên xem, là Lôi Lăng Quân dùng tài khoản cá nhân đăng bài.

“Là ông đây không cho Rachel nhận đại ngôn đấy, ai ý kiến không?”

Lôi Hòa Nghi bật cười, đúng là anh của cô.

Sau đó Lôi Phong giải trí cũng đăng bài viết giải thích.

Chủ yếu là vì muốn cô tập trung đóng phim trước, quay quảng cáo cô chưa có kinh nghiệm nên cần trau dồi.

Nhưng chủ yếu là vì Lôi Lăng Quân muốn bồi dưỡng cô một cách thoải mái chứ không phải dồn dập để nổi tiếng từ đó tạo áp lực cho cô.

Bài viết được đăng lên không lâu thì thủy quân đã bị fan của Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương dập túi bụi không ngóc đầu lên được.

Lôi Hòa Nghi bật cười quay sang ôm cổ Cung Huyền Thương, hôn anh một cái.

- Cảm ơn anh yêu!

- Chỉ cảm ơn thôi sao?

- Lần sau trả ơn một thể, nhé!

- Cô nhóc ranh ma!

Lôi Hòa Nghi lè lưỡi với anh sau đó đứng dậy.

- Hôm nay em có hẹn đi shopping với Lantana rồi, buổi chiều em sẽ quay lại đón anh tan làm sau đó mình cũng đi ăn tối nhé.

Cung Huyền Thương đứng dậy hôn cô một cái.

- Em cứ đi dạo thoải mái, không cần vội, anh đến đón em cũng được!

- Vâng, vậy em đi đây!

- Đi cẩn thận!

- Vâng ạ!

Lôi Hòa Nghi cầm túi xách vẫy tay tạm biệt Cung Huyền Thương rồi xuống bãi đỗ xe lái xe đến trung tâm thương mại.

Cô và Lantana gặp nhau tại điểm hẹn dưới tầng trệt.

Vừa thấy cô Lantana đã nhào đến khoác tay.

- Hôm nay Mặt Trời mọc đằng Tây hay sao mà lại thấy cậu rủ mình đi shopping, bình thường đều là mình gọi cậu không đấy!

Nói đến đây Lôi Hòa Nghi thoáng đỏ mặt ghé vào tai nói nhỏ với Lantana.

Sau đó cô nàng há miệng nhìn xuống ngực Lôi Hòa Nghi.

- Quả thật nhìn kỹ thì lớn hơn nhiều, Cung Huyền Thương nhà cậu biết cách xài thật đấy.

- Nói gì vậy chứ!

Lôi Hòa Nghi đỏ mặt, quả thật lúc trước không nhận ra, chỉ có gần đây mặc áo trong cô cảm thấy hơi chật, hơi khó chịu, mới đi đo thử không ngờ ngực lại tăng kích cỡ lớn hơn trước.

Đều tại Cung Huyền Thương mỗi lần ân ái đều cứ thích bắt nạt cô.

Lantana nín cười đến đỏ mặt, khoác vai Lôi Hòa Nghi.

- Haha, được rồi, chị đây dẫn cưng đi mua nội y, mua về mặc cho Cung Huyền Thương thấy phải đổ máu mũi.

- Cậu đừng nói nữa.

- Được, mình không nói nữa! Đi thôi!.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!